Đề: Phân tích 14 câu đầu bài thơ Miền Tây của Quang Dũng / Văn Mã
Công việc
Quang Dũng là một nghệ sĩ tài ba về thơ, văn, họa, nhạc. Ông là nhà thơ trưởng thành trong kháng chiến chống Pháp. Thơ Quang Dũng chiếm được cảm tình của người đọc bởi tâm hồn cao đẹp, đằm thắm, sáng tạo, phóng khoáng và rất nhân hậu. Bài thơ Tây Tiến là một trong những tác phẩm đáng được nhắc đến của ông. Bằng 14 câu thơ lục bát, kết hợp giữa hiện thực và lãng mạn, Quang Dũng đã tái hiện núi rừng Tây Bắc bạt ngàn, hiểm trở trong một khung cảnh bất tận đầy khí chất của người lính Tây Tiến.
Bạn đang xem: Phân Tích 14 Câu Đầu Bài Thơ Tây Tiến Của Quang Dũng
“Sông Mã xa rồi, về miền Tây!
Nhớ núi nhớ chơi vơi
Sài Khao chở quân mỏi
Mường Lát hoa cũng về đêm
leo dốc
Lợn hút rượu, súng ngửi trời
Lên ngàn thước, ngàn thước xuống
Pha Luông nhà ai mưa rơi xa
Bạn tôi không còn bước nữa
Thu súng quên đời!
Chiều thác nước lớn ầm ầm
Đêm đêm hổ Mường Hịch cười nhạo người
Nhớ Tây Tiến cơm cháy
Mai Châu mùa thơm nếp nương”
Bài thơ được sáng tác tại Phù Lưu Chanh năm 1948 khi Quang Dũng chuyển đi. Nhưng những ngày tháng Quang Dũng chiến đấu và ở trong đoàn quân Tây Tiến không dài, với những kỉ niệm khó quên nên mũi nhọn Tây Tiến thật khủng khiếp, ghê gớm trong lòng nhà văn. Tất cả thơ ca là ước muốn. Nhà văn nhớ về cuộc sống tẻ nhạt, kỉ niệm về những đêm tiệc tùng, bóng tối, núi rừng trùng điệp và đậm nét mũi người lính Tây Tiến.
Bài thơ mở đầu bằng lời kêu gọi chân thành:
“Sông Mã xa rồi, về miền Tây!
Nhớ núi nhớ chơi vơi
“Ôi Tây Tiến” dường như có cả một bầu trời niềm vui và cả một khoảng trời đau đáu, hụt hẫng, nuối tiếc. Dường như cảm xúc không kìm nén được mà biến thành dục vọng. Chữ “nhớ” như hai nốt nhạc làm cho câu thơ đầy mũi rạo rực, da diết. “Nhớ núi rừng” nhớ văn hóa Tây Bắc, nhớ đường hành quân cũng là nhớ Tây Bắc. Hai từ “chơi vơi” khiến ta thấy lâng lâng, yêu mến. Dường như tiếng mũi xóa bỏ khoảng cách thời gian và không gian, đưa con người vào quá khứ, sống và nhớ. Từ cái mũi của Quang Dũng gợi cho ta khát vọng của con người âm nhạc trong dòng nhạc dân gian:
Xem thêm: tìm tọa độ giao điểm của 2 đường thẳng
"Hãy nhớ những người đang hồi phục
Như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than đang cháy.
Khao khát trong âm nhạc dân ca là mũi tình yêu, là nỗi nhớ của một trái tim nôn nóng, là mũi Quang Dũng và mũi bạn bè đi mãi. Từ khát vọng ấy, một bức tranh núi rừng Tây Bắc cao vút, trong trẻo dần hiện ra.
“Sài Khao sương phủ đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa cũng về đêm”
Tác giả nhắc đến địa danh “Sài Khao, Mường Lát” không chỉ gợi cảm giác thư thái mà còn tạo nên hình ảnh xa xôi, hấp dẫn, hoang vu, bí ẩn, xa lạ, nơi ẩn chứa nhiều nhu cầu, vấn đề phức tạp của con người. Những hình ảnh chân thực về “sương mù”, “đoàn quân mỏi mòn” khiến ta như đang nhìn những người lính Tây Bắc vất vả hành quân trong mưa tuyết. Cả đoàn quân chìm trong sương mù. Từ “mỏi” chỉ bao gian khổ mà người lính phải đối mặt. Đằng sau thử thách là hình ảnh đẹp “hoa về đêm” thể hiện vẻ đẹp thơ mộng của người lính, đánh thức niềm hi vọng ở người lính trẻ và tình yêu trong hồn thơ xứ Quảng.
leo dốc
Lợn húp bia thơm đến tận trời
Lên ngàn thước, ngàn thước xuống
Ngôn từ của nhà thơ bỗng trở nên gần gũi dồn dập vừa giúp nhấn mạnh chỗ khó khăn vừa giúp người đọc cảm nhận được bàn chân rắn rỏi của người chiến sĩ giậm trên đá. Một phép liệt kê từ ngữ giàu dạng “sâu”, “vặn vẹo”, “ngọt ngào” mở ra trước mắt người đọc một bức tranh Tây Bắc cao rộng, hùng vỹ, núi non trùng điệp. Hình ảnh “mùi trời” được tác giả sử dụng rất ấn tượng, vừa gợi tả độ cao của núi, độ dốc như trời, vừa thể hiện cái chất của Quang Dũng trong tư cách một người lính.
“Nhà ai Pha Luông mưa xa”
Hình ảnh mở rộng. Người lính dừng lại bên sườn núi và nhìn về phía xa. Trong cơn mưa bão, những ngôi nhà của người dân xây dựng các loại dường như bồng bềnh, hiện ra. Một loạt các thanh bằng phẳng như thể hiện niềm hạnh phúc, một chút bình yên trong cuộc sống của một người lính.
Tiếp tục trong dòng suy tưởng của Quang Dũng, người đọc nhận ra rằng giữa núi rừng trùng điệp, giữa thăm thẳm của chốn đại ngàn, vẫn hiện lên vẻ đẹp của hình tượng người lính Tây Tiến:
Bạn tôi không còn bước nữa
Gục súng là quên đời
Bao nhiêu gian khổ, gian khổ của đoàn binh Tây Tiến được Quang Dũng dồn nén vào hai chữ “dầu nhỏ giọt” để thể hiện sự từng trải, nắng mưa, nắng mưa, thời tiết, bỏ quên chức vụ, bỏ qua hiểm nguy, bỏ qua cái chết. Hóa ra họ là những người giàu hy sinh, coi cái chết nhẹ như lông hồng như một phút chợp mắt vì kiệt sức.
“Nhớ Tây Tiến cơm cháy
Xem thêm: mã trường đại học tài nguyên và môi trường
Mai Châu mùa thơm nếp nương”
Giữa khó khăn, gian khổ, thử thách khắc nghiệt mới thấy, niềm hạnh phúc dù nhỏ nhoi cũng không thể nào quên. Làn khói bếp, mùi cơm nếp gợi lên sự ấm áp của một cuộc sống bình yên, hạnh phúc. Khát khao “chơi vơi” đã bị đổi thành “nỗi nhớ Tây Tiến” - cái mũi hằn sâu ở những con người sống tình nghĩa, chân thành.
Tóm lại, qua 14 câu thơ đầu, kết hợp giữa hiện thực và tình yêu, Quang Dũng đã phục dựng lại cảnh núi rừng Tây Bắc bát ngát đầy khí phách người lính Tây Tiến. Đoàn quân Tây Tiến đã vượt qua những chặng đường dài gian khổ, biết bao mất mát, hy sinh nhưng họ vẫn ngời lên niềm tin, sức trẻ và lòng kiêu hãnh.
Tìm kiếm từ khóa:
- mở bài 14 câu đầu tây
- com/phan-tich-14-cau-dau-bai-tho-tay-tien-cua-quang-dung-van-mau
- Điều 14
- phân tích 14 chính sách kinh tế
Bình luận