Vì thơ Hữu Lượm đã cho tôi cảm nhận về thế hệ trẻ của đất nước này từ thời dựng nước, giữ nước đến cuộc chiến đấu chống Pháp bảo vệ đất nước từ những năm đầu sau Cách mạng tháng Năm.
Nếu lịch sử đánh giặc thời các Vua Hùng có hình ảnh cậu bé lên ba làng Gióng thì sau Cách mạng Tháng Tám năm 1945 dưới sự lãnh đạo của Đảng và Bác Hồ kính yêu, hình ảnh của Bác Hồ. Anh ấy đã xuất hiện.
Bạn đang xem: Cảm nhận ngắn gọn về nhân vật Lượm – Lê Tường Vy – HOC247
"Đứa trẻ ngốc nghếch."
Một chiếc túi đẹp
nhanh chân
Chào mừng đến với chương."
Cậu bé có thể trạc tuổi chúng tôi, nhưng sinh ra và lớn lên trong hoàn cảnh nghèo khó nên cậu bé nhỏ, gầy nhưng nhanh nhẹn và thông minh. Nhà thơ đã sử dụng những từ láy: chân nhỏ, thoăn thoắt, đầu nghênh ngang.
Những câu thơ trên miêu tả một thân hình nhỏ bé, cằn cỗi và yếu ớt, nhưng lại là một đứa trẻ tràn đầy niềm vui từ đầu đến chân. Bạn thích gì? Nhà thơ nói:
"Con rất vui, chú ạ."
Tại đồn Mang Cá
Tốt ở nhà. "...
Niềm vui lớn mới có cái đầu “ngông”, chân “nhanh nhẹn”, miệng “còi” nữa. Với trẻ con, đứa nào cũng huýt sáo, có khi chả viết gì chỉ huýt sáo cho vui thôi. Nhưng thanh niên này chắc đang huýt sáo những bài ca cách mạng mới. Vì vậy, nhìn vào bàn chân của bạn:
"Giống như một võ sĩ quyền anh
Nhảy trên đường màu vàng. "...
Nhà thơ đã sử dụng hình ảnh con đường vàng gợi nhiều liên tưởng thú vị và đẹp đẽ. Đó là con đường rộng và dài tít tắp đến tận chân trời, lấp lánh ánh nắng. Đó là con đường tượng trưng cho ước mơ và hy vọng. Một con dê và một con chim nhỏ, nhảy múa trên con phố đó.
Anh hồn nhiên, liều lĩnh nhưng khi có lệnh chiến đấu khẩn cấp, anh hành động với tinh thần của một người lính quả cảm.
"Xuyên thẳng về phía trước
Đạn đang bay
Tiêu đề thư: Khẩn cấp tối cao"
Sự tái hiện hình ảnh Lượm qua khổ thơ trên đã để lại trong lòng người đọc ấn tượng khó quên. Một cậu bé rất hạnh phúc, tràn đầy tình yêu thương với mọi người.
Xem thêm: số hạng không chứa x trong khai triển
Khi nghe tin Lượm mất, tác giả tiếc thương kêu lên:
"Tôi hiểu rồi... Xóa đi."
Đoạn này như đứt đôi, diễn tả nỗi lòng của nhà thơ và ta nghĩ rằng giặc nhiều súng muốn hù mình. Nhưng ông Lượm đã bước vào muôn vàn hiểm nguy, không một chút chần chừ, do dự. Anh không sợ nên không phải đi hay bò mà “ra” rất nhanh, rất nhanh, vì trên bức thư anh cầm trên tay là hai chữ “Thương Uri”. Bạn phải hoàn thành nhiệm vụ để tham gia cùng họ trong trận chiến!
Nhưng Lượm đã chết trong công việc:
"Được... Tàu lượn!"
Người đọc nghẹn ngào. Viên đạn nghiệt ngã của kẻ thù đã cướp đi cuộc sống tươi đẹp của tuổi trung niên của Lượm.
Lương ngủ giữa đồng lúa quê nhà.
Nhà thơ nhớ đến sự hy sinh của chàng trai và những hàng lúa rộng sóng sánh hương thơm ngào ngạt đã làm cho đời anh nảy nở giữa làng quê:
"Tôi sẽ ngủ trên cơm
bông tay
Hồn bay giữa cánh đồng.."
Những người như vậy sẽ có quê hương mãi mãi, mỗi sớm mai từng ngọn cỏ thơm ngát hương thơm...
Cuối bài, tác giả trở lại khổ thơ đầu tiên như trả lời câu hỏi: “Ơ mà còn” và hình Lượm còn đó với bài:
"Cậu bé nhỏ
Một chiếc túi đẹp
nhanh chân
Chào mừng đến với chương…”
Xem thêm: trường đại học công nghệ đông á
Đúng! Lố vẫn hồn nhiên, hư hỏng, vui vẻ và dũng cảm. Bộ sưu tập vẫn còn sống!
Đúng! Lố vẫn hồn nhiên, tinh nghịch, ham chơi và lợi dụng tình cảm. Bộ sưu tập vẫn còn sống!
Thế hệ của ông Lược đi trước chúng tôi hơn bốn chục năm. Thế hệ hôm nay chính là các chú, các ông của chúng ta. Nhưng Lượm không già đi chút nào, tôi và Lượm là bạn cùng trang lứa. Cảm ơn nhà thơ Tố Hữu đã giữ cho tôi một người bạn như thế! Và trên hết vẫn là hình ảnh một chàng trai với thân hình nhỏ nhắn ngộ nghĩnh, đang múa ehan, miệng huýt sáo, nhận đầu “như chim chích, nhảy trên con đường vàng”. Đoạn thơ kết thúc nhưng trong lòng người đọc vẫn còn đọng lại hình ảnh một người thanh niên đang phải đối mặt với nhiều nỗi đau.
Bình luận